TSCNPQ – 55 + 56

Posted on

55

Tử Kim cung, mọi người đều ngủ say, Hiên Viên Hạo Dạ từ trên giường đứng dậy, chán ghét nhìn Giả Như Lâm ngủ bên người, rời khỏi tẩm cung. Ra ngoài điện cầm bầu rượu đi đến sau hoa viên Tử Kim cung, ngồi trên bậc thang thượng uống rượu trong tay. Hôm nay Tô Mộ Tịch thành thân , Tô Mộ Tịch lạnh lùng kia thành thân cùng Hiên Viên Hạo Thành, nàng và tên ngốc đó, giờ có phải đã … hay không? Nghĩ, Hiên Viên Hạo Dạ giơ bầu rượu muốn ném xuống đất, lại buông xuống, ầm ỹ đến người khác thì làm sao bây giờ? Hắn không muốn người khác nhìn thấy bộ dáng hắn bây giờ, hơn nữa giờ hắn sao lại nghĩ đến chuyện này? Từ sự kiện Tô Mộ Tuyết kia, hắn giống như cách ngôi vị hoàng đế càng ngày càng xa. Vốn quyết định ngày hôm qua định kê đơn tên ngốc đó trước ngày hắn đại hôn, nhưng mà mình không phải thái tử, hắn trúng độc thì đã sao? Hắn cũng không hơn làm được hoàng đế .

Vì sao phụ hoàng lại như vậy? Rõ ràng tên ngốc đó vĩnh viễn không thể kế vị không phải sao? vì sao phụ hoàng còn muốn mưu hoa hết thảy vì hắn, hoàng hậu hại mẫu phi vốn phải trả giá. Về phần Hiên Viên Hạo Thành, hắn cũng sẽ không giết hắn, nhiều nhất biếm hắn làm thứ dân. Nhưng hết thảy đều bị Tô Mộ Tuyết quấy rầy , hắn bây giờ, tiếp theo nên làm như thế nào? Có thể giúp hắn chỉ có cậu cùng “nàng” , văn thần phần lớn đều dựa vào Tô Biểu Hiệp, hắn vốn chen tay không lọt, rốt cuộc nên làm gì bây giờ?

Sau này, không biết lúc nào hơn một người đoạt lấy rượu trong tay Hiên Viên Hạo Thành. Hiên Viên Hạo Dạ hoảng sợ, nhìn lại nhẹ nhàng thở ra: “Chủ nhân, sao người lại tới đây?”

“Nàng” cười lạnh: “Sao nào? Biết kia nha đầu kia thành thân cùng tên ngốc đó, ngươi thương tâm ?” Hiên Viên Hạo Dạ thích nữ nhân kia, nàng đã sớm nhìn ra. Việc này nàng vốn không định vạch trần , nhưng giờ nàng cần dùng một phần tâm đối với nữ nhân đó của Hiên Viên Hạo Dạ đi kích thích hắn.

“Không… Không có… Dạ nhi là đế vương tương lai, không thể có tư tình nhi nữ .” đầu Hiên Viên Hạo Dạ sắp thấp đến trên mặt đất, không có, hắn sẽ không thích bất luận kẻ nào .

Trong bóng đêm “nàng” nhíu mày: “Không có, phải không? Nhưng ta nhìn xem rất rõ.” Đưa tay sờ sờ đầu Hiên Viên Hạo Dạ, Hiên Viên Hạo Dạ cứng đờ, trong bóng đêm “nàng” nở nụ cười một chút tiếp tục nói: “Dạ nhi, tâm tư của ngươi sao ta không biết? Chỉ cần ngươi cố gắng đoạt được ngôi vị hoàng đế, đến lúc đó ngươi muốn bao nhiêu Tô Mộ Tịch lại không được, không cần giống như bây giờ mượn rượu giải sầu.”

Cảm giác đã lâu làm cho trong lòng Hiên Viên Hạo Dạ vừa động, muốn gọi ra cái tên đã gọi trong lòng vô số lần. Nhưng tưởng tượng đến trừng phạt sau khi kêu, hắn vẫn không dám gọi: “Chủ nhân, Dạ nhi nhất định sẽ lên làm hoàng đế .”

“Nàng” vừa lòng cười cười: “Tốt, ta chờ một ngày này, giờ cái gì ngươi cũng không cần làm, không bao lâu hết thảy đều tốt.” Ngốc hoàng tử thành thân , Hiên Viên Vinh Hi sợ là chờ đứa nhỏ của bọn họ đi! Nếu biết Tô Mộ Tịch sinh không được, không biết kia nam nhân sẽ tức giận ra sao nữa?

Sáng sớm hôm sau, Tô Mộ Tịch chống thân mình đau nhức rời giường, nhéo Hiên Viên Hạo Thành đang ngủ say một chút, đều là người này làm hại, giờ nàng mệt chết . Hiên Viên Hạo Thành bị nhéo đau , mở ánh mắt mơ màng đáng thương nhìn Tô Mộ Tịch một cái: “Tịch nhi, nàng nhéo Thành nhi đau.” Nói xong tiếp tục ngủ.

Nhìn hắn tội nghiệp như vậy Tô Mộ Tịch cũng không để ý, đứng dậy mặc quần áo gọi Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm vào rửa mặt chải đầu. Tô Mộ Tịch rửa mặt chải đầu xong liền chuẩn bị kéo Hiên Viên Hạo Thành rời giường, nhưng Tô Mộ Tịch kéo nửa ngày hắn cũng không động, tới gần Hiên Viên Hạo Thành, nhẹ giọng nói: “Hạo Thành, không đứng dậy Tịch nhi sẽ không để ý chàng, hôm nay chàng phải dậy sớm đi với Tịch nhi đến Quan Sư cung thỉnh an.”

Hiên Viên Hạo Thành vừa nghe Tô Mộ Tịch không để ý tới hắn, “Đùng” một chút đứng lên , kích động ôm Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, Thành nhi dậy đây, Thành nhi dậy đây, nàng không được không để ý tới ta, không được…”

“Được rồi, mau rửa mặt chải đầu đi! Đừng để phụ hoàng cùng mẫu hậu chờ lâu.” Cung nữ bình thường hầu hạ Hiên Viên Hạo Thành đều kinh sợ, Thành hoàng tử cũng quá ngoan , bình thường các nàng kêu hơn nửa ngày Thành hoàng tử cũng không chịu dậy. Cung nữ trong phòng đều sùng bái nhìn Tô Mộ Tịch, lại hò hét trong lòng: hoàng tử phi ngài rất uy vũ .

Bận việc một trận, hai người mới cùng tiến tới Quan Sư cung. Lúc đến, Hoàng Thượng hoàng hậu nương nương đã ngồi ngay ngắn phía trên, gặp hai người tiến vào đều cười. Sườn bên phải là Hiên Viên Hạo Dạ cùng Giả Như Lâm, Hiên Viên Hạo Dạ nhìn không ra hỉ giận, Giả Như Lâm vẻ mặt tươi cười, là cười giả. Bên kia là Hiên Viên Hạo Y, tiểu nha đầu này không ngừng cao thấp đánh giá Tô Mộ Tịch, rốt cuộc ca ca đã động phòng cùng Tịch tỷ tỷ chưa? Tô Mộ Tịch trực tiếp không nhìn hai người bên phải, cùng Hiên Viên Hạo Thành quy củ hành đại lễ với Hoàng Thượng cùng hoàng hậu nương nương: “Nhi thần tham kiến phụ hoàng, mẫu hậu.”

Lâm Ánh Nguyệt đứng lên, mắt mang nước mắt kéo Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, về sau con cùng Thành nhi chính là vợ chồng, phải ân ái đến đầu bạc.” Lấy hộp gấm trong tay Vận Nhiễm đặt vào tay Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, đây là mẫu hậu tặng cho con.”

“Tịch nhi tạ mẫu hậu.” Lấy đồ Hoa Ngữ bưng lên lạy Lâm Ánh Nguyệt: “Tịch nhi cũng chuẩn bị lễ vật cho mẫu hậu, mặc dù không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng thỉnh mẫu hậu nhận lấy, đây là một phần tâm ý của Tịch nhi.” Lâm Ánh Nguyệt cười tiếp nhận, là phượng y Tô Mộ Tịch tự tay thêu, trong lòng vừa lòng gật gật đầu. Con dâu của nàng, còn tốt không biết bao nhiêu lần Giả Như Lâm tự cho là tặng cái gì cũng rất tốt đó.

“Tốt lắm, hoàng hậu còn để trẫm tặng lễ vật cho con dâu nữa chứ.” Hiên Viên Vinh Hi nhịn không được lên tiếng, lúc này Lâm Ánh Nguyệt mới ngồi trở lại vị trí. Hoàng đế ban thưởng dạ minh châu hiếm thấy, Tô Mộ Tịch cung kính để Hoa Ngữ thu . Xuất ra chìa khóa Tam ca giao cho nàng đưa cho Hiên Viên Vinh Hi: “Hoàng Thượng, đây là Tam ca cuả nhi thần Tô Hồng Diệu tặng nhi thần. Nhi thần nghĩ mình không lo ăn mặc, chìa khóa này cho thần cũng không dùng được, liền giao cho phụ hoàng, thỉnh phụ hoàng nhận lấy.” chìa khóa này giao ra trước mặt mọi người thật thích đang. Có thể để mọi người hiểu được tâm ý của Tô gia, cũng có thể làm cho Hiên Viên Hạo Dạ thu hồi tâm tư muốn tính kế Tô gia của ông ta, Tam ca không có tài phú, ông ta sẽ không muốn tính kế.

Hiên Viên Vinh Hi giật mình, biết chìa khóa trong tay Tô Mộ Tịch là cái gì. Cũng biết Tô gia nghĩ cái gì. Tô gia Tam công tử quả thật là người thông thấu, Hiên Viên Vinh Hi tiếp nhận: “Tịch nhi, chìa khóa phụ hoàng thu, trẫm sẽ cho người mời Tam ca của con tiến cung tự thấy hắn một mặt .” Chỉ cần hắn đề ra yêu cầu không quá đáng, ông sẽ cho phép hắn ba sự kiện . Có bút tài phú này, muốn mở rộng quân đội còn không được sao? trong tay mình có quân đội, còn sao phải sợ Đỗ Chính Tông sao?

“Tịch nhi thay Tam ca tạ Hoàng Thượng.” Hoàng đế trừ trọng thần bình thường rất ít tiếp kiến người không có quan tước, Tam ca sợ là người đầu tiên đi! Cũng thế, dù sao đây là Tam ca muốn .

Hướng Hiên Viên Vinh Hi tạ lễ nạp thái, Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch cùng nhau hơi hơi phúc thân với Hiên Viên Hạo Dạ. Tô Mộ Tịch nhìn hai người một cái, thản nhiên kêu lên: “Tịch nhi gặp qua hoàng huynh, hoàng tẩu.” Hai người chào, Tô Mộ Tịch nhận thứ Hoa Ngữ đưa lên: “Ngọc bội này là một đôi , Tịch nhi chúc hoàng huynh hoàng tẩu đầu bạc đến lão.” Ngọc kia đương nhiên thượng đẳng có tỉ lệ tốt nhất. So với trâm cài đưa Giả Như Lâm không biết tốt hơn bao nhiêu.

Giả Như Lâm tiếp nhận ngọc, vẻ mặt ghét bỏ liếc mắt, thứ tục khí như vậy đưa cho nàng làm gì, chỉ có vàng mới có thể thể hiện thân phận tôn quý của nàng. Tô Mộ Tịch làm như không thấy, Giả Như Lâm thưởng thức sao nàng không biết. Hiên Viên Hạo Dạ tiếp nhận ngọc, không nói bao nhiêu. Nàng, thật sự hy vọng mình cùng Giả Như Lâm trăm đầu đến lão? Rõ ràng hắn ưu tú hơn Hiên Viên Hạo Thành, vì sao trong mắt nàng chưa bao giờ có hắn?

Tô Mộ Tịch đương nhiên không biết ý tưởng của hắn, đưa xong đồ liền cùng Hiên Viên Hạo Thành đi đến bên người Hiên Viên Hạo Y. Hiên Viên Hạo Y đứng lên, hơi hơi phúc thân với hai người, vui vẻ nói: “Y nhi gặp qua nhị hoàng huynh nhị hoàng tẩu.” Tô Mộ Tịch sờ sờ đầu nàng, xuất ra sa y thêu tốt đã sớm vì Hiên Viên Hạo Y mà chuẩn bị: “Tiểu công chúa, đây là ta thêu riêng cho người, mặc vào nhất định sẽ tốt lắm.” Quả nhiên nhãn tình Hiên Viên Hạo Y sáng lên: “Y nhi thích, nhưng Y nhi phải cao hơn chút nữa mới mặc được.”

Mấy người quỷ linh tinh càng ngày càng có thể nói, Giả Như Lâm nhìn mà trong lòng khinh bỉ. Hừ, giờ tốt thì có ích gì, về sau nàng làm hoàng hậu, còn phải lấy lòng những người này sao, hừ…

Cùng nhau dùng bữa sáng rồi đều trở lại cung của mình. Mọi người rời đi hoàng hậu liền cười nói: “Tô gia quả nhiên đều là người hiểu chuyện, ta thật vui vẻ năm đó quốc sư chọn Tịch nhi mà không phải là cô gái nhà khác.”

Hiên Viên Vinh Hi gật đầu: “Trẫm cũng hiểu được.” Lúc trước tuy rằng ông để Tô gia nhị công tử cưới Duyệt Tâm công chúa, nhưng trong lòng vẫn có chút kiêng kị Tô gia . Giờ buông xuống một nửa tâm: “Trẫm nên gặp Tô gia Tam công tử , lúc này hắn còn đưa thứ rất quan trọng cho trẫm.”

Chốc lát sau Tô Hồng Diệu đã đứng ở ngự thư phòng, nhìn thấy hoàng đế đi vào liền bình tĩnh thong dong thỉnh an: “Thảo dân Tô Hồng Diệu gặp qua Hoàng Thượng.” Hiên Viên Vinh Hi kinh ngạc nhìn nhìn Tô Hồng Diệu, quả nhiên là kỳ nhân, không dùng thân phận con cuả Tô Thanh Hiệp mà tự xưng: “Đứng lên nói đi! Không có người khác ở đây, không cần đa lễ.”

Tô Hồng Diệu bình tĩnh đứng lên: “Hoàng Thượng tìm thảo dân là vì chuyện chìa khóa đi!” Tô Hồng Diệu đi thẳng vào vấn đề, ở trước mặt hoàng thượng đùa giỡn tâm tư hắn còn chưa đủ tư cách, không bằng ăn ngay nói thật.

Hiên Viên Vinh Hi giật mình, đứa nhỏ này cũng quá trắng ra. Nhưng mà, hắn thích: “Đúng vậy, trẫm muốn hỏi ngươi một chút, ngươi đưa thứ đó cho trẫm có điều kiện gì sao?” Nếu không có Tô Hồng Diệu bày mưu đặt kế, Tịch nhi khẳng định sẽ không dám đem thứ quan trọng như vậy giao cho hắn.

“Có.” Tô Hồng Diệu cũng không từ chối gật gật đầu.

Nét mặt Hiên Viên Vinh Hi không thay đổi, nhưng trong lòng lại hơi hơi có chút thất vọng Tô Hồng Diệu, quả nhiên là có điều kiện , không biết là muốn quan hay muốn tước. Hiên Viên Vinh Hi cười nói: “Được, quả nhiên là người thẳn thắn, ngươi nói, chỉ cần trẫm làm được, trẫm đáp ứng ngươi ba chuyện tuyệt không đổi ý.”

Quả thế, Tô Hồng Diệu cười cười quỳ xuống: “Hoàng Thượng, chuyện thứ nhất, thảo dân hy vọng dù là tình huống nào, vô luận Thành hoàng tử cùng Thành hoàng tử phi xảy ra chuyện gì. Hoàng Thượng cùng hoàng hậu nương nương tuyệt sẽ không can thiệp vào chuyện của bọn họ. Cho dù Tịch nhi thương tổn Thành hoàng tử, các ngươi cũng không thể can thiệp, không thể để Thành hoàng tử nạp sườn phi thiếp thất.” Hoàng thất không phải người bình thường, nếu Tịch nhi bị uất ức Tô gia không thể xuất đầu vì nàng. Nhưng nếu dùng tài phú mà đổi quyền lợi này cho Tịch nhi, như vậy con đường của nàng sẽ dễ đi hơn rất nhiều. Hắn ca ca này có thể làm cho Tịch nhi cũng chỉ có chuyện này.

Điều kiện của Tô Hồng Diệu làm cho Hiên Viên Vinh Hi nhăn mày, Tô Hồng Diệu không cần quan không cần tước, chỉ vì muội muội. Nhưng nếu hắn đáp ứng rồi, hắn sẽ không thể xuất đầu cho Thành nhi: “Có thể đổi cái khác không? Hiện trạng của Thành nhi ngươi cũng biết.”

“Hoàng Thượng, thảo dân biết người thương Thành hoàng tử như châu như bảo. Nhưng thảo dân thương muội muội của mình sao không phải như vậy, thảo dân đề điều kiện này không vì cái gì khác , thảo dân chỉ muốn lúc Thành hoàng tử cùng Tịch nhi có mâu thuẫn, hắn có thể tự mình nghĩ biện pháp giải quyết. Như vậy cũng là một cơ hội giúp hắn trưởng thành, Hoàng Thượng cũng không có khả năng vĩnh viễn che chở hắn, không phải sao?” Thành hoàng tử không phải không tốt, nhưng hắn cũng sẽ có một ngày gặp đến nan đề, không thể cứ để Tịch nhi ra mặt . Hắn ích kỷ, Tịch nhi là một nữ tử, hắn không hy vọng muội muội thừa nhận nhiều trách nhiệm không thuộc về nàng.

Hiên Viên Vinh Hi trầm mặc trong chốc lát, đáp: “Ừ, điều kiện này trẫm đáp ứng, còn gì nữa?” Tô Mộ Tịch đối xử trân trọng với Thành nhi hắn cũng thấy, không có khả năng giả bộ, đã có tâm sẽ không nỡ thương tổn .

Tô Hồng Diệu cười cười, Tịch nhi a! Nhìn nha đầu muội về sau phải cảm tạ ta như thế nào: “Hoàng Thượng, điều thứ hai, xin người dùng bạc kia đến nơi nên dùng. Lợi nhuận hàng năm của hiệu buôn Tô gia ta sẽ cho người đưa đến quốc khố, sổ sách ta cũng sẽ để phụ thân giao vào cho Hoàng Thượng. Điều thứ ba thảo dân còn chưa nghĩ đến, thỉnh Hoàng Thượng để thần suy nghĩ cẩn thận.”

Nhìn ánh mắt hắn không đổi, Hiên Viên vinh gật gật đầu: “Được, trẫm cũng đáp ứng ngươi, chỉ cần Tô gia không có mưu phản chi tâm, trẫm sẽ cam đoan Tô gia bình an, vô luận Tô gia các ngươi hiển hách như thế nào.”

“Thảo dân tạ Hoàng Thượng.” Tô Hồng Diệu quỳ tạ, Hoàng Thượng có thể làm đến bước này đã là không dễ .

Tô Hồng Diệu hồi Tô phủ không bao lâu, Hoàng Thượng liền hạ thánh chỉ khâm Tô gia là hoàng thương. Chuyện Tô gia truyền khắp Hiên Viên hoàng triều, khiến cho các nơi ở Hiên Viên hoàng triều thảo luận nhiệt liệt, đủ bản đủ loại.

Tô gia sợ là không bao lâu sẽ trở thành tân chủ của Hiên Viên hoàng triều.

Tô gia sợ là không bao lâu sẽ bị hoàng đế thu thập .

Tô gia lấy được binh quyền sợ sẽ muốn tạo phản, hoàng triều thời tiết muốn thay đổi.

Hoàng Thượng già mà hồ đồ , vì đứa con ngốc mà cho Tô gia ân đức lớn như vậy.

Lời này rơi vào tai Hiên Viên Vinh Hi,hắn cười quái dị, Tô Hồng Diệu, ngươi nói ra điều kiện làm cho trẫm khó xử. Trẫm cũng không thể cho ngươi quá dễ chịu, ngươi vẫn là phải trâu làm ngựa kiếm bạc cho trẫm, hắc hắc…

Lời này rơi vào tai Tô Thanh Hiệp, hắn không khỏi suy nghĩ sâu xa, Hoàng Thượng càng ngày càng không thể nắm bắt, có phải hắn nên từ quan mang theo phu nhân đi du sơn ngoạn thủy hay không, miễn cho có ngày bị Hoàng Thượng giết chết.

Lời này rơi vào tai Tô Hồng Diệu, hắn đang ăn lập tức nghẹn. Hoàng Thượng quá độc ác, không phải hắn chỉ nói ra yêu cầu nho nhỏ thôi sao? Tiết Vấn Lan bên cạnh khách sáo liếc hắn một cái: “Chàng đúng là luyến muội cuồng, chàng đề điều kiện làm mệt đứa con ông ta yêu nhất, thu thập chàng như vậy đã tốt lắm rồi, chàng vẫn nên kiếm nhiều bạc một chút để ông ta nguôi giận đi!” Tô Hồng Diệu đáng thương thở dài, Tịch nhi a, nếu có ngày Tam ca muội làm lụng vất vả mà chết, nha đầu muội nên vĩnh viễn nhớ kỹ ta.

Lời này rơi vào tai Tô Mộ Tịch. Đáng thương Tam ca nhà mình một hồi, Tam ca a huynh vẫn cố gắng kiếm nhiều bạc chút đi!Đồ cưới này là chính huynh tự đề ra. Đáng thương xong liền để Hiên Viên Hạo Thành tiếp tục đọc thơ. Hiên Viên Hạo Thành đáng thương nhìn Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, Thành nhi có thể nghỉ ngơi một chút sao?”

“Không thể, tiếp tục đọc.”

“Vậy, vậy Thành nhi có thể nhận thưởng trước không?” Cái gọi là thưởng đó là ăn quà vặt.

Tô Mộ Tịch xấu hổ đỏ mặt: “Không…”

Hiên Viên Hạo Thành bĩu môi, bất mãn nói thầm, rõ ràng còn có, ô ô… Tịch nhi thật chán ghét…

56

Tô Mộ Tịch cùng Hiên Viên Hạo Thành thành hôn hơn một tháng , trong lúc này Hiên Viên Hạo Thành thích nhất là quấn quít lấy Tô Mộ Tịch cho nàng hạnh phúc. Các cung nữ Thần Hi cung thấy nhưng không thể trách , chỉ cần vừa nghe Thành hoàng tử nói lời này đều đỏ mặt lui xuống. Tô Mộ Tịch có chút bất đắc dĩ , nam nhân quả nhiên đều giống nhau, vì làm chuyện đó đều là mặt dày mày dạn . Bất đắc dĩ thì bất đắc dĩ , nhưng vẫn không có biện pháp đối phó với bộ dáng đáng thương của Hiên Viên Hạo Thành.

Ngày này xuân đến dương quang, Tô Mộ Tịch cùng Hiên Viên Hạo Thành cầm quyển sách phơi nắng bên trong đình, Hoa Ngữ vui mừng đến hành lễ nói: “Tiểu thư, đại hỷ sự, Tô phủ cho người truyền tin nói ba vị thiếu phu nhân đều mang hỉ dựng, làm cho người ta vội báo hỉ với tiểu thư để ngài dính chút không khí vui mừng.” Tô Mộ Tịch đang muốn uống trà dừng một chút, phục hồi lại tinh thần, mừng rỡ, ba chị dâu đều có bầu, đây thật đại hỷ sự. Tô Mộ Tịch trở lại Đông điện bận việc một trận, để cho người ta tặng nhiều đồ bổ thân đến Tô phủ.

Hiên Viên Hạo Thành mở to mắt vô tội ngồi ngốc, các chị dâu đều mang hỉ dựng? Vậy các nàng có phải giống mẫu hậu, trước to bụng, sau đó sinh đứa nhỏ như mẫu hậu sinh muội muội hay không? Nghĩ đến bộ dạng trước đây của muội muội, Hiên Viên Hạo Thành vui mừng. Lấy lại tinh thần đi đến bên người Tô Mộ Tịch, thanh thúy kêu lên: “Tịch nhi, Tịch nhi…”

Nghe được thanh âm của Hiên Viên Hạo Thành, thân ảnh bận rộn của Tô Mộ Tịch ngừng lại, ngẩng đầu nhìn Hiên Viên Hạo Thành: “Hạo Thành, làm sao vậy?” Người này, không phải là bị nàng gọi dậy quá sớm còn chưa tỉnh ngủ đi?

Hiên Viên Hạo Thành đỏ mặt, không phải nói thành thân sẽ có hài tử sao? Sao hắn cùng Tịch nhi thành thân thật nhiều ngày mà Tịch nhi còn không có hoài thượng bánh bao sau đó mang thai? Chuyện này hắn có phải hỏi vì sao hay không? Ừ, hẳn nên hỏi : “Tịch nhi, vì sao nàng còn không hoài thượng bánh bao?” Nói xong, đáng thương cúi đầu nói thầm: “Thành nhi cũng muốn có bánh bao giống muội muội trước đây.”

Hiên Viên Hạo Thành nói làm cho Tô Mộ Tịch giật mình, bắt đầu có chút suy nghĩ . Thời gian này nàng vẫn dùng dược, nguyên nhân không muốn mang thai thứ nhất: nếu mang thai , Hiên Viên Hạo Dạ sẽ ra tay, nàng không nhất định có thể giữ được đứa nhỏ. Dù sao kiếp trước nàng không mang thai nên không thể phòng ngừa chu đáo.

Thứ hai, thân thể nàng giờ mới mười lăm tuổi, nếu xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn về sau chỉ sợ sẽ khó có thai nữa, cho nên nàng không dám mạo hiểm. Nàng chưa từng nghĩ tới Hạo Thành cũng vội vàng muốn có đứa nhỏ của chính mình như vậy, hoàng gia mười bốn năm tuổi làm phụ thân cũng chuyện thường. Dược kia, nàng có nên uống nữa không? Lấy lại tinh thần hỏi: “Hạo Thành, chàng muốn làm cha sao?”

Hắn muốn hài tử, làm cha, có phải giống phụ hoàng cùng Thành nhi hay không? Dùng sức gật gật đầu: “Thành nhi muốn làm cha.” Nếu Thành nhi có đứa nhỏ, hắn cũng sẽ giống phụ hoàng bảo hộ hắn mà bảo hộ đứa nhỏ của mình, không cho nó bị người khác bắt nạt. Hơn nữa đó là đứa nhỏ của hắn và Tịch nhi, hắn và Tịch nhi còn có thể chậm rãi nhìn nó lớn lên cưới vợ, như vậy tốt lắm.

Trong lòng Tô Mộ Tịch vừa động, ánh mắt có chút hồng hồng, có lẽ có đứa nhỏ như mình cùng Hạo Thành cũng không tệ. Đi đến bên người Hiên Viên Hạo Thành, nhéo nhéo mặt Hiên Viên Hạo Thành cười đáp: “Được, Tịch nhi để Hạo Thành làm cha…”

Hiên Viên Hạo Thành còn nghiêm túc nhìn Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi thật tốt, về sau, Thành nhi nhất định cố gắng không cho người bắt nạt con của Thành nhi. Con của Thành nhi và Tịch nhi, ha ha… Thật tốt.” Nói xong còn sờ bụng Tô Mộ Tịch: “Đứa nhỏ, con phải nhanh lớn lên, phụ thân chờ con nha.”

Tô Mộ Tịch cười gạt tay Hiên Viên Hạo Thành, cười mắng: “Đứa nhỏ bây giờ còn không ở trong bụng ta, Hạo Thành không được sờ loạn.” Người này, luôn có thể làm cho nàng dở khóc dở cười .

Hiên Viên Hạo Thành bị gạt tay ra, đáng thương nhìn Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, vậy đứa nhỏ ở đâu? Có cần Thành nhi làm gì hay không? Muốn Thành nhi đem cái gì nhét vào hay không? Bằng không sao lâu vậy nó vẫn không lớn?” Tô Mộ Tịch vừa nghe, đỏ mặt, nhét cái gì là cái gì, tên ngốc này… Trừng mắt nhìn Hiên Viên Hạo Thành một cái, Tô Mộ Tịch liền đi. Hiên Viên Hạo Thành vô tội sờ sờ đầu, Thành nhi có phải nói sai cái gì hay không? Bằng không vì sao Tịch nhi lại trừng hắn?

Ngày đó cùng Hiên Viên Hạo Thành nói chuyện, Tô Mộ Tịch nghĩ nghĩ. Không uống dược nữa, gọi Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm và Đinh mẹ tới, uống ngụm trà công đạo nói: “Mẹ, từ hôm nay trở đi trong Thần Hi cung không được dùng huân hương, các cung nữ cũng không được dùng. Còn có, để người ta quét tước hết Đông điện một lần, về sau, trừ ba người bọn ngươi ra, bất luận kẻ nào cũng không thể tiến Đông điện tẩm cung một bước. Còn nữa, đồ ăn ta cùng Thành hoàng tử dùng, mặc dù là nước canh các ngươi cũng phải kiểm tra cẩn thận.” Lúc trước mặc dù nàng không uống huyết yến Tống mẹ bưng tới, nhưng dựa vào hiểu biết người đứng sau Hiên Viên Hạo Dạ, nàng sẽ không chủ qua, cho nên hết thảy vẫn đề phòng trước cho thỏa đáng.

Ba người tuy rằng nghi hoặc Tô Mộ Tịch muốn làm cái gì? Nhưng vẫn không nhiều lời, hành lễ liền đi xuống . Ba người đi rồi, Tô Mộ Tịch trầm tư, giờ có phải nên thu thập Tống mẹ hay không. Nếu mang thai, Hiên Viên Hạo Dạ nơi đó đã như cá mất nước, có lẽ sẽ dùng phương thức trực tiếp nhất làm mình mất đi đứa nhỏ. Trừ khi trong lúc nàng mang thai xảy ra đại sự khiến bọn họ không rảnh bận tâm chuyện mình mang thai, nhưng mà là chuyện gì đâu?

Hiên Viên Hạo Thành đi đến thấy Tô Mộ Tịch buồn rầu, Tịch nhi đang lo lắng cái gì? Sợ hãi kêu lên: “Tịch nhi, nàng suy nghĩ cái gì? Có phải suy nghĩ chuyện đứa nhỏ hay không?”

Người này từ khi nào mẫn cảm như vậy, Tô Mộ Tịch cười cười lên tiếng: “Không phải, Tịch nhi suy nghĩ sao Thành nhi lại trở về? Có phải làm cho Thái Phó giận không dạy nữa hay không?”

Hiên Viên Hạo Thành có chút thất vọng cúi đầu: “Mới không có, Thành nhi ngoan nhất, Thái Phó thích Thành nhi nhất.” Tịch nhi có chuyện vẫn không muốn nói với Thành nhi, là vì Thành nhi ngốc sao? Nhưng mà, vì Tịch nhi, hắn cố gắng nghe hiểu Thái Phó giảng khóa, cũng cố gắng cùng võ Trạng Nguyên học võ công. Có phải Thành nhi làm còn chưa đủ tốt hay không? Cho nên Tịch nhi mới không muốn nói chuyện với hắn.

Tịch nhi nhất định là vì chuyện đứa nhỏ mà phiền não, hoàng huynh muốn làm hoàng đế nhất định sẽ không để Thành nhi có đứa nhỏ, việc này không ai với hắn, nhưng hắn biết. Nhưng mà, hắn có biện pháp bảo trụ đứa nhỏ , Tịch nhi tin hay không? Ngẩng đầu, còn thật sự nói: “Tịch nhi, nàng để đứa nhỏ vào bụng đi, Thành nhi cam đoan với nàng, Thành nhi sẽ để đứa nhỏ bình an lớn lên , nàng phải tin tưởng ta.”

Hiên Viên Hạo Thành nói làm cho Tô Mộ Tịch sợ run một chút, hắn, làm sao biết mình lo lắng chuyện này? Nhưng Hạo Thành hiểu được thì sao, mặc dù nàng chưa làm mẫu thân, nhưng nỗi đau mất đi đứa nhỏ nàng không muốn nếm thử : “Hạo Thành, Tịch nhi biết.”

Hiên Viên Hạo Thành ôm Tô Mộ Tịch vào trong lòng, vỗ lưng của nàng như dỗ đứa nhỏ: “Tịch nhi không sợ, không sợ… Thành nhi sẽ cố gắng biến mạnh để bảo hộ nàng cùng con của chúng ta…” Nghe ngữ khí non nớt của hắn, Tô Mộ Tịch vốn muốn cười nhưng nước mắt lại nhịn không được chảy xuống. Ngốc tử, ai muốn chàng bảo hộ ta, ta từng phát thệ sẽ bảo vệ chàng cả đời, chàng không thể giành với ta.

Hiên Viên Hạo Thành vội vàng lau nước mắt cho Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi đừng khóc, Thành nhi nói gì sai sao? Thành nhi sửa được không? Nếu Tịch nhi không thích đứa nhỏ Thành nhi cũng có thể không cần … Nàng đừng khóc…” Tịch nhi vừa khóc, tâm của hắn liền đau …

Tô Mộ Tịch đứng lên che lại cái miệng đang lải nhải của Hiên Viên Hạo Thành. Hiên Viên Hạo Thành mở to mắt, đây là lần đầu tiên Tịch nhi chủ động ăn miệng của hắn. Vui vẻ lập tức ôm Tô Mộ Tịch vào trong lòng, biến bị động thành chủ động, Thần Hi cung xuân ý chính nùng.

Tử Kim cung, Hiên Viên Hạo Dạ nghe được tin tức từ Tô phủ truyền đến có chút ngồi không yên, cơ hội bọn họ chờ cuối cùng cũng đến. Giờ chỉ cần an bài tốt chuyện Quân phủ, như vậy mình sẽ là thái tử . Đến lúc đó chỉ cần kế hoạch thuận lợi tiến hành, vậy ngôi vị hoàng đế này sẽ là của mình . Không có Quân Mạc Sầu hắn vẫn có thể được Quân Vô Thường duy trì, đến lúc đó uất ức phải chịu đựng thời gian này hắn sẽ chậm rãi báo.

Hiên Viên Hạo Dạ chìm vào mộng đẹp được ngồi lên ngôi vị hoàng đế, Giả Như Lâm vào chất vấn nói: “Phu quân, vì sao chàng lại ra tay nặng với đại ca của ta? Vì tiện nhân Tô Mộ Tuyết kia sao, chính nàng làm, vì sao chàng lại đả thương ca ta, huynh ấy giờ…huynh ấy giờ…” Ca ca nàng bị Thành hoàng tử đá một cước nơi đó, giờ không thể nào nói ra. Cha nàng giận mà không dám nói gì, giờ đều sắp tức chết rồi, Giả gia chỉ có ca ca là con trai duy nhất, nếu bất lực vậy Giả gia không phải sẽ tuyệt hậu sao?

Hiên Viên Hạo Dạ nhìn Giả Như Lâm một cái, cười lạnh. Đá Giả Như Quân thành bất lực đã xem như nhẹ, hắn còn muốn giết Giả Như Quân. Mặc kệ Tô Mộ Tuyết tiện đến mức nào, hắn không thích đến bao nhiêu nhưng Tô Mộ Tuyết đã là nữ nhân của Hiên Viên Hạo Dạ hắn. Giả Như Quân lá gan không nhỏ, dám ngủ với Tô Mộ Tuyết, lá gan hắn lại càng không nhỏ: “Đá hắn đã xem là nhẹ, ngươi muốn bổn hoàng tử đưa hắn đến nha môn?”

Giả Như Lâm ngậm miệng, đúng vậy, Tô Mộ Tuyết nữ nhân dù sao cũng là nữ nhân của Dạ hoàng tử. Nhưng mà, nàng có ngốc cũng biết, phụ thân keo kiệt bao che khuyết điểm, nếu đại ca thật sự bị hủy, phụ thân còn có thể dùng toàn lực duy trì Thành hoàng tử sao? Giả gia vô hậu, cha nhất định không muốn trèo rất cao. Nàng có nên nói chuyện này cho Dạ hoàng tử? Không, không được, nói cho Dạ hoàng tử mình sẽ hoàn toàn thất sủng . Chàng vốn sẽ không thích mình, nếu biết phụ thân không tận trung sẽ càng không sủng ái mình .

Cho nên, nàng không thể nói, lập tức cười đi đến bên Hiên Viên Hạo Dạ, vừa cười vừa nói: “Phu quân, thực xin lỗi, là Lâm nhi sai rồi, chàng tha thứ Lâm nhi được không.” Nói xong, gục vào trong lòng Hiên Viên Hạo Dạ.

Trong mắt Hiên Viên Hạo Dạ toát ra khinh bỉ nhưng không ngăn cản động tác của Giả Như Lâm. Nữ nhân ngu ngốc, còn muốn làm hoàng hậu, chỉ xứng là một thứ đồ chơi thôi. Hắn tuyệt không để ý chuyện đả thương Giả Như Quân, lại không biết việc này chôn xuống mầm tai hoạ không nhỏ cho hắn.

About Đầm♥Cơ

⊹•Góc nhỏ của tôi, nơi chia sẻ những câu chuyện tôi thích và tôi nghĩ mọi người cũng sẽ thích•⊹

Có một phản hồi »

  1. truyện rất hay. cảm ơn chủ hố

    Thích

    Trả lời

Emotions: (•‿•) | (^L^) | (>‿♥) | ♥‿♥ |(⊙︿⊙) | (⊙o⊙) | ^( ‘‿’ )^ | ^‿^ | 乂◜◬◝乂 | (▰˘◡˘▰) | ».« | ಠ_ృ | ಥ_ಥ | v_v | ↖(^ω^)↗ ◑ω◐ OTL ♉( ̄▿ ̄)♉ ┬_┬ ლ(¯ロ¯ლ) щ(゚Д゚щ) | (屮゚Д゚)屮 | \(“▔□▔)/ | (╬ ̄皿 ̄)凸 | (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ಠ_ಠ | (≧∇≦) | (*´▽`*) | (●^o^●) | ╮[╯▽╰]╭ | O(∩_∩)O | ╮(╯_╰)╭ | ╭ (╰_╯)╮ | *^﹏^* | Σ( ° △ °|||) | ~(‾▿‾~) | ✿◕ ‿ ◕✿ | ❀◕ ‿ ◕❀ | ❁◕ ‿ ◕❁ | (◡‿◡✿) | (✿◠‿◠) | ≥^.^≤ | (>‿◠)✌ | (─‿‿─) | 凸(¬‿¬)凸

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.